Đông về
nỗi nhớ nao nao
ẩn hiện phía trời xa
bồi hồi tim mình
thổn thức
cơn mưa phùn thôi
…mà ướt đẫm người.
Âm ngân vang
sao ta cứ rộn
ràng trăn trở
phải đó là em
phía sau tiếng
chuông nhà thờ
mưa phùn làm ảnh
nhòa trước mặt
chợt tỉnh
mình đang ở phía
mùa đông.
Mùa đông không em
cái lạnh vô tình
cắt da cắt thịt
lạnh lẽo trong
sương mờ phố trở về đêm
lãng đãng bên tà
áo trắng sân trường
nghe ấm lại
buổi bình minh.
Phạm Thị Thanh
Quế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét