Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010
Lũy Tre Làng Còn Đó Tuổi Thơ
Quê hương ơi!
trời lập xuân rồi sao còn lạnh thế
Em tôi giờ đâu còn thơ dại
sông nước kia không thoát khỏi kiếp người.
Sàn sạt bên đường tiếng dép khuya vang
Mẹ mong bữa cơm chiều lất phất mùa hương cá chợ
bao lời ru, nỗi niềm thương nhớ
chở chạy về giấc ngủ mơ xuân.
Tôi về lại bến xưa
bên em khúc giao mùa nắng thưa.
Mẹ thì thầm lời ru
em nhẹ đi một phần tất bật
tôi lặng người trôi về hồi ức tuổi thơ.
Làng tôi nghèo mẹ không có tiền may áo mới
em che thân bằng nhiều loại vải trên người
giờ thương em lắm
lòng chạy ngược dòng trong hồi ức xa xôi.
Về làng tôi đợi ánh trăng lên
đợi em chiều dắt nhau ra đồng ruộng
mong tìm lại hương nếp bên nồi bánh ít lá gai.
Thảng thốt mẹ nhìn,em cười trong giấc ngủ say
lũy tre làng còn đó tuổi thơ ngây.
Lê Thi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét