Hết rồi mùa thu mà anh vẫn nhớ
Bóng hình ai về đứng giữa non ngàn
Để vương mãi đời anh từng nhịp thở
Bờ môi kia sao vẫn cứ nồng nàn
Đêm nay lạnh chắc mùa đông vừa đến
Giang đôi tay ôm lấy sợi tơ lòng
Có lẽ ở nơi nào tàu cập bến
Để rối bời trăn trở một đêm đông
Phố xá ấy đông người anh đã biết
Nên sợ rằng hình ảnh nhạt nhòa phai
Trong giá lạnh một vòng tay ôm siết
Làng tóc bay nơi dư ảnh hình hài
Không em ạ! Anh giả vờ can đảm
Vì ở anh suối lệ chảy khô rồi
Em hãy nhóm đời anh trong ánh lửa
Để trái tim nồng cháy trước bờ môi
Thôi trả lại đêm đông làn tóc rối
Giọt nắng hồng và những nụ môi hôn
Trong hơi thở không có lời trăn trối
Một tình yêu cháy sáng giữa tâm hồn.
Lê Thi. Ngày 10 tháng 10 năm 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét