tholethi

Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Ngày Về Thăm Thầy

Kỉ niệm một thời áo trắng đến trường
ê a gốc phượng
ước mơ xanh hồng không gian.
Kính dâng thầy đóa hoa muôn sắc.
ngày trở về trường xưa
ôm choàng kỉ niệm thuở nào
Trong ca khúc “Ngày Xưa Hoàng Thị”.
Kia bóng thầy giản dị
tóc bạc màu sương
Thầy ơi!
vỡ trong không gian lời yêu thương
lan tỏa khắp sân trường.
Hai bàn tay úp vào nhau chầm chậm.
cảm nhận ở đôi tay bao lời yêu thương ,đầm ấm
nổi niềm tâm sự đầy vơi
lăn tròn nổi nhớ.
tiếng trống giục tan trường em áo trắng tung tăng
bài học củ ngày xưa giờ đẹp như ánh trăng.

Lê Thi.

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Bình Yên

Mùa thu có thể qua
nhưng kỉ niệm và em vẫn hiện về
vẫn ở trong ta không hề xa lạ
ngàn đời dòng sông chở nặng phù sa.

Mùa đông sẽ mới hơn
và cây vươn chồi nảy lộc
lá thu vàng rưng rưng trên mắt
giọt lệ buồn nhỏ đọng lời yêu.

Chiều nay, một buổi chiều
niềm vui trở lại
neo đậu trái tim mình phóng thích những lặng im.

Lê Thi.

Nhớ

Hết rồi mùa thu mà anh vẫn nhớ
Bóng hình ai về đứng giữa non ngàn
Để vương mãi đời anh từng nhịp thở
Bờ môi kia sao vẫn cứ nồng nàn

Đêm nay lạnh chắc mùa đông vừa đến
Giang đôi tay ôm lấy sợi tơ lòng
Có lẽ ở nơi nào tàu cập bến
Để rối bời trăn trở một đêm đông

Phố xá ấy đông người anh đã biết
Nên sợ rằng hình ảnh nhạt nhòa phai
Trong giá lạnh một vòng tay ôm siết
Làng tóc bay nơi dư ảnh hình hài

Không em ạ! Anh giả vờ can đảm
Vì ở anh suối lệ chảy khô rồi
Em hãy nhóm đời anh trong ánh lửa
Để trái tim nồng cháy trước bờ môi

Thôi trả lại đêm đông làn tóc rối
Giọt nắng hồng và những nụ môi hôn
Trong hơi thở không có lời trăn trối
Một tình yêu cháy sáng giữa tâm hồn.

Lê Thi. Ngày 10 tháng 10 năm 2010

Miền Trung

Ta về với lũ miền trung
thấy thương Mẹ
thương quê hương nhiều lắm.
Hạt cát
mầm cây xanh xôi.
Ta thương triệu người ... miền trung
thắt đau từng khúc ruột.
Nơi chôn nhau cắt rốn
nỗi niềm hoài nhớ thương.
Ngày về quê
ta thấy đất quê cằn cỏi
nhưng cái đẹp trong em
xưa và nay không biết lấy điều gì so sánh
đẹp đến nhường nào...
Giờ quê em gặp bảo
rét run người
anh vẫn gọi tên em
miền trung khói lửa.

Lê Thi
Trận lũ lịch sử , tháng 10 năm 2010

Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

Không Đề

Ta đốt
tấm hình em
trên ngọn nến đêm đêm.
Vầng trăng khuyết tượng hình em lên đá
vĩnh biệt
nụ hôn nồng
vĩnh biệt
đôi mắt em .
Tất cả giờ đây hoá đá...
Hòn vọng phu chung thuỷ bên em.

Lê Thi.

Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010

Vì Sao Lạc

Gió gọi bay về giấc mơ
Để tôi chạy dọc tuổi thơ một đời
Nhìn vì sao lạc trên trời
rưng rưng một thuở thiếu thời yêu em.
Lê Thi

Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2010

Giấc MộngThu

Chẳng thể nào quên
biếc một màu thu vàng,trăng chưa khuyết.
Em trắng trong
giữa ngàn hoa mơ màng em ước điều hạnh phúc
đời như thực như mơ…
thường trôi trong giấc mộng.

Có khi...
mênh mông mấy sợi tơ lòng
buồn thôi lay vạc áo
trên một dòng trôi
tay đan nhẹ kỉ niệm vô tình giăng trên phố.

Có khi
đời thực lại như mơ
trong mơ ta ngỡ đời mình thực
vội níu tay người
đan vào giấc mộng thu.


Lê thi

Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010

Nổi Nhớ Và Em

ngày 24 tháng 09 năm 2010
Chiều nay em đi
em ơi!
chiều nay hoàng hôn màu tím
sương ước mi ai nghe chan chứa đồi sim.
Anh chìm trong nổi nhớ thương em
hồn hoang lạnh giữa đêm.
Từng chiếc lá rơi vào sân vĩnh cửu
khắc vào tay đôi điều thừa thiếu
chạm khẽ tim mình nặng trĩu những lời yêu

Em đi!
mang cả anh lẫn mùa thu thả vào đồi sim tím
để hơi ấm xa dần
nặng trĩu một trái tim.
Lê Thi.