Trên đường về lại quê xưa
tuổi thơ bắt còng trên cát trắng
kỉ niệm ùa về...
Bến xưa là màu xanh của biển
nổi niềm hóa vô biên
có cả em bị còng cắn khóc
giờ hóa êm đềm.
...
Đến quê trời ngã bóng đêm
xa xa là ánh đèn chài lưới
ngỡ em đang vật vã nuôi chồng
một khúc hát dòng sông chảy bên mép biển
ầu ơ... Em đang ru con.
Lê Thi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét