Ầu...ơ...
Mẹ ru con bao mùa trăng
tháng giêng quê mình rực nắng
hạt muối trắng tinh...
nội tạo ra từ dòng nước xanh trong.
Anh vẫn thấy má em hồng
sau lần chia tay tháng giêng quê mình năm ấy.
dắt em lên đồi cao
nhớ lời ru mẹ hát,
nhớ biển xanh con sóng chiều dâng
giữa lời ru đại ngàn
giữa núi rừng trùng điệp.
Nhọc nhằn xứ xa...
Anh và em qua bao mùa sương rơi
bất chợt giọt sương ngấn mắt vỡ òa
nhớ nắng tháng giêng
anh nắm tay em trở về quê nội
đỏng đảnh nắng tháng giêng
em vui đùa trên cát
nơi xa xăm
anh vẫn thấy má em hồng
giữa tháng giêng quê mình rực nắng.
Lê Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét